“Này, mặt trời bắt đầu lên rồi kìa!”, anh bạn đồng hành nói vọng lại từ khúc quanh nào đó phía trước con dốc đầy đá lởm chởm. Tôi ngừng bước, quay sang phải, vừa kịp nhận ra bầu trời đang bắt đầu tách làm đôi bởi dải sáng mỏng kỳ ảo lộng lẫy cắt ngang khoảng không mênh mông trước mặt. Phía đông, mặt trời như hòn lửa đỏ đang thoát xác khỏi một vùng đêm đen vô tận bên dưới mặt đất, nơi một đại dương mây vần vũ trên đỉnh trùng điệp những dãy núi đá. Chỉ vài phút nữa là chúng tôi chạm đỉnh Ramelau, đỉnh cao nhất của Đông Timor sau ba tiếng men theo những lối mòn trong đêm tối.
Ramelau, trên nóc nhà của Đông Timor
Người ta hẳn là có lý khi lặn lội một quãng đường trần ai đến thế để tới được Hatu builico, rồi cất công men theo những dải đường mòn trong bóng tối lạnh lẽo và cô độc để chinh phục nóc nhà Đông Timor.
Những con đường tỉnh lộ ở Timor Leste có thể là cơn ác mộng của bất cứ tay lái nào, dù là hai hay bốn bánh. Quãng đường quanh co núi và đếm không xuể ổ gà ổ voi chỉ dài 100km nhưng ngốn hết năm tiếng đi xe là cách duy nhất để đến được ngôi làng nằm dưới chân Ramelau.
Trên quãng đường kinh hoàng từ thủ đô Dili dẫn tới Hatu builico, tôi đã độc hành lèo lái chiếc xe Honda cà tàng tắm trong bụi, đã suýt lao xuống vực và đã ê ẩm mình khi băng qua 18km cuối cùng dát đầy đá trơn trượt sau một cơn mưa.
Ngủ vội vài tiếng đồng hồ, tôi thức giấc lúc 3 giờ sáng. Nhâm nhi một tách cà phê để chống lại cơn buồn ngủ rồi tôi lên đường.
Trời lạnh, gió yên, đêm chỉ là những dải sao trời dát bạc trên nền đêm đen mênh mông. Không có tiền để thuê một chiếc xe 4WD, chúng tôi đi bộ suốt quãng đường từ ngôi làng lên đến chiếc cổng đá ở độ cao 1.900 mét trên mực nước biển báo hiệu đường lên núi.
Đừng cười khi nghĩ bạn chỉ leo từ độ cao 1.900 mét lên 2.986 mét cho đến khi bạn đặt chân lên hành trình vắt kiệt mồ hôi để chinh phục đỉnh Ramelau. Từ đây, những bậc đá không còn nữa và những con đường mòn bắt đầu thu hẹp lại, biến mất ở một vài khúc quanh.
Nếu đã leo Ramelau thì đừng trông chờ vào bất cứ con đường leo núi nào có sẵn, ngoài những dải đường mòn hẹp mà chỉ có dân địa phương mới biết. Không có họ, những kẻ leo núi lạ lẫm có thể tự dẫn mình vào một ngõ cụt trong rừng.
Những bãi biển hoang sơ ít bị tác động bởi con người ở Đông Timor |
Địa hình thay đổi liên tục khi dốc đứng, lúc đất lở, và đá chồng lên nhau trải đầy dưới chân, nhưng đêm tối mới làm nản lòng nhiệt huyết leo núi của bất cứ ai. Gió liên tục thổi trong lúc mồ hôi túa ra như tắm.
Đứng giữa bóng đêm vô tận đặc quánh không phân biệt nổi đâu là đất, đâu là trời, có đôi khi tôi nghĩ đã tới mức chịu đựng cuối cùng. Rồi tôi lại miên man bước hướng về phía đỉnh núi, đẩy mình đến một giới hạn khác trên con đường mòn tối sẫm màu đêm.
Tượng Chúa Jesus khổng hồ Cristo Rei de Dili nhìn xuống bờ vịnh |
Trên nóc nhà Đông Timor, tôi ngửa mặt lên để cho ánh mặt trời sớm mai tràn lên khuôn mặt đang đầm đìa mồ hôi. Dưới đôi chân rã rời là vạt cỏ non đang tắm mình trong màu nắng vàng rực rỡ.
Gió lộng, lạnh run. Khi ngồi xuống bên dưới bức tượng Đức Mẹ Đồng trinh Maria đặt trên đỉnh núi, tôi chỉ ước được đứng đây và nhìn cảnh tượng đẹp đẽ ấy mỗi ngày. Đông Timor dưới chân tôi hoang sơ và hùng vĩ đến choáng ngợp.
Những đứa trẻ hồn nhiên và thân thiện ở Đông Timor |
Thì kìa, dải chân trời nhìn từ đỉnh cao nhất đất nước này thực kỳ vĩ đến nghẹt thở: núi chất chồng lên núi, rừng nối dài theo rừng, thung lũng trải ra bất tận dưới ngàn mây.
Chỉ đứng đây và nhìn bầu trời chuyển từ sắc cam huy hoàng sang màu biếc xanh cũng đủ thấy nao lòng. Ai mà không xuyến xao vì những tia vàng cam óng ánh như lụa luồn qua những đỉnh núi đá còn chưa kịp thức giấc sớm mai?
Ai mà không ngất ngây vì những dải sáng hồng mịn màng còn vương vất ở chân trời? Ai mà dửng dưng được khi bình minh lộng gió đang mơn man những bông cúc dại trắng ngát kiêu hãnh mọc trên đỉnh núi cao vợi?
Nữ sinh Đông Timor đi bộ đến trường giữa trưa trên con đường đầy bụi mịt mù |
Maubisse, thức giấc giữa mây trời
“Giống như là đang ngủ trên những đám mây”. Một cuốn sách hướng dẫn du lịch nào đó miêu tả như vậy về cảm giác thức dậy trên giường trong căn biệt thự trên đỉnh đồi Pousada de Maubisse.
“Chỉ một tiếng lái xe từ Hatu builico thôi”, tôi nhủ thầm rồi nổ máy xe băng qua đoạn đường chỉ dài 27km sau chuyến leo núi Ramelau, để trải nghiệm cảm giác thức giấc giữa mây trời.
Biển mây sáng sớm ở biệt thự trên đỉnh đồi Pousada de Maubisse |
Từng là dinh thự của quan chức chính phủ Bồ Đào Nha dưới thời thuộc địa, Pousada de Maubisse nằm trên một địa thế không thể tuyệt vời hơn. Phía trên là bầu trời, phía dưới là thị trấn, và những dãy núi xanh ngút ngàn bao quanh thung lũng có thể nhìn thấy từ mọi góc độ của biệt thự.
Giữa chiều hè ở độ cao 1.500 mét trên mực nước biển, Maubisse vẫn còn hửng nắng ấm với lớp không khí tinh khiết đặc trưng của vùng núi cao.
Một phụ nữ người dân tộc thiểu số bán thực phẩm tại chợ Maubisse |
Bước qua những bậc thềm đầu tiên, căn biệt thự màu trắng kẻ sơn hồng lợp mái đen bám rêu hiện ra giữa một khu vườn được chăm chút, cắt tỉa đầy sắc hoa đang mùa rộ bông. Tôi đi theo tiếng nhạc vui tươi phát ra từ căn bếp bên phải với hy vọng tìm thấy người tiếp tân khách sạn.
Một phụ nữ bán khăn Tais truyền thống dệt bằng tay ở chợ thủ đô |
Chúng tôi chọn phòng rồi lôi hai chiếc ghế ra ngoài hành lang Pousada de Maubisse, nhìn xuống khu vườn. Dọc theo lối đi dẫn thẳng đến cửa chính là những chậu cúc và hồng xen kẽ, điểm xuyết trắng, vàng, đỏ.
Giữa vườn, một giàn hoa giấy tím hờ hững phủ kín mái vòm tạo thành mái hiên ngắm sao đầy lãng mạn. Phía xa ở lối vào, hai cây sứ hồng gần trụi lá vươn những cành khẳng khiu lên trời rồi ngả vào nhau ở giữa con đường.
Từ hướng này, những lối mòn len lỏi giữa khu vườn như dẫn thẳng căn biệt thự về phía bầu trời.
NHẬN TẶNG VÀ MUA QUẦN ÁO CŨ
Gọi cho chúng tôi 0902233317
vé máy bay eva air khuyến mãi
vé máy bay đi mỹ hãng eva
giá vé korean airlines
tìm vé máy bay đi mỹ
mua vé máy bay đi canada
Những Chuyến Đi Cuộc Đời
Ngẫu Hứng Du Lịch
Tri Thức Du Lịch